29 thg 11, 2010

Ngày tháng trôi mau nỗi nhớ đong đầy…

Thung lũng chim bay [1]
Tác giả: Việt Dzũng [2]

Cho tôi xin đa tạ những tháng ngày diễm mộng
Ta đã trao cho nhau trong một cuộc tình nồng
Cung sầu tôi hắt hiu tình tan vào giữa sóng
Thôi có còn lại gì mà tiếc nhớ chờ mong

Anh theo mây cuối trời biển vẫn còn réo gọi
Tôi vẫn ru câu thơ cung đàn sầu diệu vợi
Mây buồn mây vẫn bay trên vùng trời nhung nhớ
Tôi buồn tôi vẫn say giữa phố phường quạnh hiu

Chim trời không ghé bến thung lũng tàn màu hồng
Tôi gọi cơn đau đến rừng thưa lá mùa đông
Ngày tháng trôi mau nỗi nhớ đong đầy
Đường mây biền biệt lạc dấu chim bay 
Nhưng ước ao trôi xa tầm tay với
Tôi tìm em khóa mắt lệ lưu đày

Cho tôi vẫn ngóng đợi một cánh chim khuất trời
Gởi gió mây thênh thang muôn vàn lời gọi mời
Kỷ niệm trôi vẫn trôi tan dần vào con sóng
Hoang tàn tôi vẫn tôi giữa cuối đời lặng câm.


[1] Theo bản do Trường Thanh ca
[2] Phổ thơ Hoàng Ngọc Ẩn [xem thêm link1]

Biết có còn gặp lại...

Phượng hồng [1]
Tác giả: Vũ Hoàng [2]

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.

Mối tình đầu của tôi là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp là áo ai bay trắng cả giấc mơ là bài thơ còn hoài trong vở giữa giờ chơi mang đến lại mang về.
Cánh phượng hồng ngẩn ngơ mùa hè đến trường khắc nỗi nhớ lên [3] cây và mùa sau biết có còn gặp lại ngày khai trường áo lụa gió thu bay.

Mối tình đầu của tôi nhờ cây đàn buông tiếng xa xôi ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu nên có một gã khờ ngọng nghịu đứng làm thơ.

Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nắng ngập ngừng [4] một làn [5] tóc nào xa. 



[1] Theo bản do Chế Linh ca
[2]Phổ thơ Đỗ Trung Quân [link1]
[3] Vũ Khanh: trên cây
[4] Vũ Khanh: đường
[5] Vũ Khanh: vạt

Người xưa biết đâu mà tìm...

Nỗi buồn hoa phượng [1]
Tác giả: Thanh Sơn [2]

Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi phút gần gũi nhau mất rồi tạ từ là hết người ơi.

Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng biết ai còn nhớ đến ân tình không
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu những chiều hẹn nhau lúc đầu giờ như nước trôi qua cầu.

Giã biệt bạn lòng ơi thôi nay xa cách rồi kỷ niệm mình xin nhớ mãi
Buồn riêng một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc mối u hoài này anh có hay

Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn cảm thông được nỗi vắng xa người thương
Màu hoa phượng thắm như máu con tim mỗi lần hè sang kỷ niệm người xưa biết đâu mà tìm.



[1] Theo bản do Thanh Tuyền ca
[2] Gần đây nhiều bài hát của ông “được phép” phổ biến ở trong nước, tất nhiên là trừ mấy bài như Những vùng đất mang tên anh [hoặc Thăm những vùng địa sử/ “tàn chiến cuộc em đi theo anh…]