20 thg 7, 2011

Ta yêu thương đất mẹ mà thôi...

Kính thưa quý vị và các bạn trẻ yêu nhạc,
Đứng ở cái mốc thời gian 40 năm nghệ thuật, ngoảnh nhìn lại con đường thăm thẳm đi qua, trong hồi quang của tuổi thanh xuân và của những sân khấu rực rỡ, trong vọng âm của những mùa nhạc hội tưng bừng, tôi như người lữ khách sắp dừng chân giữa chiều nắng xế, bâng khuâng nhìn trời cao, cám ơn số phận đã dành cho tôi nhiều ân sủng, nhìn khắp xung quanh cám ơn bao nhiêu tác giả của những thanh âm làm đẹp cho đời, chắp cánh cho tiếng hát tôi bay cao trong vòm trời vĩnh cửu, cám ơn bạn bè đã cho tôi tình thân ái, cám ơn khán thính giả đã đón nhận tiếng hát tôi thật nồng ấm và thủy chung. Bên cạnh sự cố gắng thực hiện những chương trình chọn lọc, góp nhặt tinh hoa của gần hết một đời ca hát, để gởi đến quý thính giả, niềm ao ước của riêng tôi là xin còn được mãi mãi như loài chim đỗ quyên, ngửa cổ hót những âm thanh rướm máu, qua đêm sâu cho tới bình minh, mãi mãi ngợi ca quê hương và ngóng đợi một ngày về.

Dừng chân giây phút bên trời tìm về kỷ niệm...

Xin cám ơn [1]
Tác giả: Trần Đình Quân

Xin cám ơn người từng hát với tôi
Tuổi thơ chấp cánh bay rồi cuộc đời còn lại

Xin cám ơn người từng nói với tôi
Dù cho sớm nắng chiều mưa tình vẫn như ngày nào

Xin cám ơn người từng nhớ tới tôi
Dừng chân giây phút bên trời tìm về kỷ niệm

Xin cám ơn người từng khóc với tôi
Buồn vui xin giữ cùng nhau giọt nước mắt lần đầu 

Mai tôi đi rồi những con đường xưa và thành phố đó xin để cho người 
Mai tôi đi rồi xin để lại đây xin để lại đây tiếng nói với tiếng cười

Xin cám ơn người còn nhớ tới nhau
Một mai giông bão qua rồi tình người còn lại

Xin cám ơn người còn khóc với nhau
Một mai tiếng hát chìm sâu chẳng biết khóc lời nào [2]


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Bài này tôi nghe đã lâu, nhưng mãi tới ngày hôm nay mới tìm được, trong khi tình cờ tìm kiếm lại lời nói tâm sự của Duy Khánh trong album “Từ tiếng hát tiếp nối”.