7 thg 3, 2012

Dù cho cách biệt muôn trùng người tình quê xin vẫn chờ mong...


Sầu cố đô [1]
Tác giả: Duy Khánh

Chân thành xin gửi người anh nơi chốn xa đôi lời ấp ủ ngày qua người em gái nhỏ quê nhà mắt sầu vương ngấn lệ hồn hoa dù bao tháng đợi năm chờ lời thề xưa còn chưa xóa mờ 

Đây cầu Gia Hội thuyền ai neo bến thương đây chiều Thiên Mụ mờ sương và đây Vỹ Dạ đêm trường trăng về chưa ấm lại dòng Hương thì ai cách trở đôi đường tìm về đây chắp nối tình thương 

Nam Giao chiều nao nắng đổ về xuôi Bến Ngự mang mang câu hò nghe nặng tình xưa 
Đêm nay mưa về Hoàng Thành vẳng tiếng ca cầm thêm chạnh lòng đau anh hỡi anh 

Thông cảm nỗi buồn người em không hỡi anh đây người em nhỏ miền Trung tình yêu xếp chặt trong lòng đêm về nghe gió lạnh sầu đông dù cho cách biệt muôn trùng người tình quê xin vẫn chờ mong


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.

Giữ trọn tình người cho đẹp...


Không đề
Tác giả: Quang Dũng [1]

Em mãi là hai mươi tuổi 
Ta mãi là mùa xanh xưa 
Những cây ổi thơm ngày ấy 
Và vầng hoa ngâu mưa thu 
Tóc anh đã thành mây trắng 
Mắt em dáng thời gian qua 

Ngày nay ngày nay 
Chuyện đẹp qua đi 
Thời gian gấp ruổi 
Còn lại chúng ta 
Em mãi là hai mươi tuổi 
Ta mãi là mùa xanh xưa 
Giữ trọn tình người cho đẹp 

Ơi! Con đường xưa 
Những mùa trút lá 
Cành bàng mồ côi 
Cổng cũ rêu phong 
Ý đợi người 

Ơi! Con đường xưa 
Men vườn ổi thơm 
Em tuổi hai mươi 
Yêu anh hào hiệp 

Bỏ em anh đi 
Đường hai mươi năm 
Dài bao chia ly 
Có những vợ chồng 
Không là trăm năm 
Mà tình thương yêu

Sông ơi! Dài sao 
Rộng ơi! Biển cả 
Thôi em nước mắt 
Đừng rơi lã chã! 

Em mãi là hai mươi tuổi 
Ta mãi là mùa xanh xưa 
Giữ trọn tình người cho đẹp




[1] Phải chi trong trường phổ thông được giới thiệu cho nghe những bài thơ hay của Quang Dũng như bài này, Đôi mắt người Sơn Tây, v.v thì hay biết mấy; cần gì phải mất thời gian phân tích sâu bài Tây Tiến. Nếu người nào “cảm” được thì hay còn không thì chỉ mất thời gian mà thôi. Đúng là học chỉ để thi!

Xa nhau lòng thương nhớ mãi về đẹp lòng nhau...



Khúc tình ca xứ Huế [1]
Tác giả: Trần Đình Quân

Hoàng hôn rơi ngơ ngẩn hàng thùy dương
Lạnh lùng trong bóng chiều dòng sông Hương
Trường Tiền [2]  qua mấy nhịp mờ trong sương
Ngỡ ngàng khách thấy hồn buồn mênh mang
Đêm nao nghe khúc Nam Bình buồn trên dòng đời xuôi ngược đành lãng quên bao nhớ [3] thương
Đêm nay dư âm đang vọng về trên lòng thuyền nghe não nuột mơ hồ tiếng hát Giang Châu

Ai ra đi đành quên ngày xưa đẹp sao
Bên ven sông còn nguyên màu hoa chiều nao
Trăm năm vẫn vẹn thề nối lại vạn nhịp cầu
Xa nhau lòng thương nhớ mãi về đẹp lòng nhau [4]

Qua không gian thời gian đẹp như ngày xưa
Mắt trong xanh và tóc vờn mây mùa thu
Hôm nao nắng vàng về bướm lượn nhạc rộn ràng
Tâm tư mình phơi phới đến mùa hẹn cùng sang

Chiều nay ai có về miền thùy dương
Về miền có nắng hạ giữa mùa thu
Về miền mây khắp trời giữa mùa xuân
Về miền thơm ngát mùa hoa yêu thương

Nam Giao đăm đăm mắt lặng nhìn tóc bềnh bồng Bến Ngự chiều nay ai mong gió lên
Xa xôi âm vang tiếng cười hiền trên đường về hoa nở đẹp môi cười nhớ mãi không quên



[1] Theo bản do Thiên Trang ca.
[2] Nhất Sinh: Tràng Tiền (bài này tôi nghe lần đầu tiên là do Nhất Sinh ca, ở nhà một người bạn học, rồi cứ khăng khăng bắt nó sang cho mình)
[3] Hà Thanh: mến
[4] Giữ trọn tình người cho đẹp!