26 thg 6, 2011

Tâm tư chẳng biết nói cùng ai...

Cho người vào cuộc chiến [1]
Tác giả: Phan Trần

Anh bỏ trường xưa bỏ áo thư sinh theo tiếng gọi lên đường 
Anh đi vì đất nước khổ đau anh đi anh quên thân mình
Em vì anh tóc bới chẳng lược cài thôi điểm trang má phấn chẳng cần dồi xa phồn hoa với những chiều dập dìu cho anh vững lòng anh đi

Đêm rồi lại đêm một bóng đơn côi em nhớ người phương trời
Tâm tư chẳng biết nói cùng ai đơn sơ  em ghi đôi dòng
Mong người đi giữa súng đạn chập chùng xin hiểu cho giữa cát bụi thị thành bao giờ em cũng vẫn bền một lòng thương anh suốt đời anh ơi

Mai kia anh trở về anh trở về dẫu rằng dẫu rằng không còn vẹn như xưa
Dù anh trở về trên đôi nạng gỗ dù anh trở về bằng chiếc xe lăn hoặc anh trở về bằng chiến công đầy tình em vẫn chẳng đổi thay

Anh giờ ở đâu đồi núi cao nguyên hay cuối miền sông Hậu
Đêm nay ở đó gió lạnh không sương khuya có giăng giăng đầy
Phương này em với những lời nguyện cầu cho người đi sẽ có ngày trở về cho tình ta thắm thiết tựa ngày đầu xin cho chúng mình còn nhau.


[1] Theo bản do Thanh Thúy ca.

Thôi thì thôi chỉ là phù vân...


Đưa em tìm động hoa vàng [1]
Tác giả: Phạm Duy [2]

Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì thôi [3] đừng ngại mưa mau
Đưa nhau ra tới bên cầu nước xuôi
Sông này đây chảy một giòng thôi
Mây đầu sông thẫm tóc người cuối sông

Nhớ xưa em chửa [4] theo chồng
Mùa xuân may áo áo hồng đào rơi
Mùa thu em mặc áo da trời
Sang đông lại khoác lên người áo hoa

Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau
Thôi thì em chẳng còn yêu tôi
Leo lên cành bưởi khóc người rưng rưng
Thôi thì thôi mộ người tà dương
Thôi thì thôi nhé đoạn trường thế thôi

Nhớ xưa em rũ tóc thề
Nhìn trăng sao nỡ để lời thề bay
Đợi nhau tàn cuộc hoa này
Đành như cánh bướm đồi tây hững hờ [5]

Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa vàng ngủ say
Thôi thì thôi để mặc mây trôi
Ôm trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Thôi thì thôi chỉ là phù vân
Thôi thì thôi nhé có ngần ấy thôi

Chim ơi chết dưới cội hoa
Tiếng kêu rơi rụng giữa giang hà
Mai ta chết dưới cội đào
Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu.


[1] Theo bản do Vũ Khanh ca.
[2] Phổ bài thơ Động hoa vàng của Phạm Thiên Thư.  
[3] Sĩ Phú: em
[4] chưa
[5] Thái Thanh: nắng hồng