14 thg 2, 2012

Bằng thương bằng nhớ giữa từng canh khuya...



Hỏi Huế có thương không [1]
Tác giả: Trầm Tử Thiêng

Hỏi Huế có thương không [2] từ độ chim muông xa rừng khuất lối âm u trời mộng chừ ở bên ni [3] thương mong 
Mẹ bên tê [4] ôm chặt quê nghèo áo mòn vai xuôi ngược chưa hè đã vội lo đông

Bao năm bên ni không về nghe lòng vẫn ở bên tê nghe đời vẫn ở tê
Bằng thương bằng nhớ giữa từng canh khuya
Vì ai chi mô răng rứa [5] tình ta đoạn ruột chưa lìa

Hỏi Huế có thương không hỏi thời yên vui xa mờ có áo bay như đường mộng chiều về đua mây trên không
Khuya Nam Giao sương đọng chuông chùa nối [6] tình sông An Cựu bốn mùa nắng đục mưa trong [7]

Hỏi Huế có thương không hỏi dòng sông Hương thơ mộng nước có xuôi ghe về cùng chở tình trong hơi Nam xuân 
Hay em tôi hiu quạnh bên cầu tóc dài che áo mỏng qua mười hai nhịp [8] long đong 

Bao năm bên ni không về nghe lòng vẫn ở bên tê nghe đời vẫn ở tê
Bằng thương bằng nhớ giữa từng canh khuya
Vì ai chi mô răng rứa tình ta đoạn ruột chưa lìa

Hỏi Huế có thương không hỏi thời yên vui xa mờ có áo bay như đường mộng chiều về đua mây trên không
Khuya Nam Giao sương đọng chuông chùa nối tình sông An Cựu bốn mùa nắng đục mưa trong



[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Nghe xong bài này thì phải hỏi là mình có thương Huế hay không.
[3] Bên này [Từ điển tiếng Huế, Bùi Minh Đức, NXB Văn học]
[4] Bên kia
[5] Tương ứng: gì, đâu, sao, thế
[6] Không biết là “nỗi” hay “nối”
[7] Núi Ngự Bình trước tròn sau méo/ Sông An Cựu nắng đục mưa trong
[8] Ý chỉ cầu Trường Tiền.

Biết gởi sầu về nơi mô...



Ai ra xứ Huế [1]
Tác giả: Duy Khánh [2]

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về núi Ngự [3] ai về là về sông Hương [4]
Nước sông Hương còn thương chưa cạn
Chim núi Ngự tìm bạn bay về
Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ lắm chi

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Vỹ Dạ ai về là về Nam Giao [5]
Dốc Nam Giao còn cao mong đợi
Trăng Vỹ Dạ còn gợi câu thề
Người tình quê ơi người tình quê có nhớ xin trở về

Chứ cầu Trường Tiền [6] sáu vài mười hai nhịp [7]
Thương nhau rồi xin kịp về mau
Kẻo rồi mai tê mà bóng xế qua cầu
Thì bạn còn thương bạn chứ biết gởi sầu về nơi mô

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Bến Ngự [8] ai về là về Văn Lâu [9]
Bến Văn Lâu còn sâu thương nhớ
Thuyền Bến Ngự còn đợi khách về
Người tình quê ơi người tình quê có nhớ xin trở về




[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Bài này như một bài thơ, đầy hồn Huế; mới thấy tài năng của Duy Khánh.
[3] Núi Ngự Bình.
[4] Hương Giang. Có người giải thích là do chảy qua huyện Hương Trà nên có tên. Thuyết này đáng tin hơn mấy thuyết kia.
[5] Khu vực có đàn Nam Giao.
[6] Các nhà nghiên cứu ở Huế đòi “trả lại tên cho em” vì người Huế đều gọi là Trường Tiền, chứ không phải Tràng Tiền.
[7] Đúng ra là sáu nhịp, mười hai vài.
[8] Khu vực gần ga Huế, bên bờ sông An Cựu. Địa danh này giờ gắn liền với cụ Phan Bội Châu (ông già Bến Ngự)
[9] Phu Văn Lâu. 

Gởi trọn tình ta về Huế thương yêu...


Huế tình yêu của tôi [1]
Tác giả: Trương Tuyết Mai [2]

Đã đôi lần đến với Huế mộng mơ 
Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt 
Vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được
Nét dịu dàng pha lẫn mà trầm tư
Tình yêu từ chiếc nón bài thơ từ giọng nói âm trầm sâu mà lắng lạ 

Ơi Huế của ta ta có Huế tự hào
Vượt qua phong ba Huế đất nước anh hùng 
Cả nước yêu thương ôm Huế vào lòng 
Sẻ chia đắng cay gian khổ mặn nồng

Ơi Huế của ta ta có Huế ngọt ngào
Rộn vang tiếng ca Huế khúc hát thanh bình 
Nặng lòng với Huế xin hát tặng bài ca
Gởi trọn tình ta về Huế thương yêu


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Phổ thơ Đỗ Thị Thanh Bình (họ của mình!).