Như cánh vạc bay [1]
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Nắng có hồng bằng đôi môi em mưa có buồn bằng đôi mắt em tóc em từng sợi nhỏ rớt xuống đời làm sóng lênh đênh.
Gió sẽ mừng vì tóc em bay cho mây hờn ngủ trên trên vai vai em gầy guộc nhỏ như cánh vạc về chốn xa xôi.
Nắng có còn hờn ghen môi em mưa có còn buồn trong mắt trong từ lúc đưa em về là biết xa nghìn trùng.
Suối đón từng bàn chân em qua lá hát từ bàn tay thơm tho lá khô vì đợi chờ cũng như đời người mãi âm u.
Nơi em về ngày vui không em nơi [2] em về trời xanh không em ta nghe nghìn giọt lệ rớt xuống thành hồ nước long lanh.
[1] Theo bản do Khánh Ly ca.
[2] Nay đọc trang web của trường mới biết chắc rằng PT đã sang Mỹ; suốt kể từ ngày gặp nhau lần cuối nơi nhà sách Xuân Thu, đến nay đã hơn 15 năm, dẫu rằng biết “đã” nhưng chưa lúc nào nguôi niềm hy vọng được gặp lại hoặc biết tin nhau; nay niềm hy vọng gặp lại thật là mong manh.