Bao
giờ em quên [1]
Tác
giả: Duy Khánh
Hỏi
em rằng em ở ngoài ấy ra sao má xưa còn thắm còn thắm hoa đào mắt xưa còn xanh
màu biếc nụ cười có đẹp trăng sao
Hỏi
em rằng câu hò câu hát năm xưa có vang rộn tiếng rộn tiếng vui đùa hay là phòng
không đêm vắng đi về mai nắng chiều mưa
Hương
Giang thuyền không chỗ đậu Ngự Viên [2] có
bướm hoa vàng hay là hài xưa in dấu đưa người đẹp ấy sang ngang
Ở
nơi này bốn mùa nắng cháy em ơi gió lên ngập bốn ngập bốn phương trời lối xưa về
xa hun hút mây chiều gọi nhớ chơi vơi
Mai
đây đường ra xứ Huế cùng em thắp sáng hoa đèn buồn chi chuyện tình đôi lứa xin
đừng bao giờ em quên
Em
ơi ngày mai trở lại cùng em thắp sáng trăng nguyền còn đâu chuyện buồn đôi lứa
duyên tình bao giờ em quên