3 thg 12, 2010

Người em gái mến thương nơi chốn nào bao giờ mình gặp nhau...

Lưu bút ngày xanh [1]
Tác giả: Thanh Sơn

Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi nhắc lại câu chuyện buồn
Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu nơi kỷ niệm êm ái
Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường tiếng cười vạn tình thương.

Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui gói trọn trong tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ như một nụ hoa trắng
Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò người em gái mến thương nơi chốn nào bao giờ mình gặp nhau.

Có những lần hoàng hôn rớt trên vai bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài nhặt hoa rơi mà không nói nên câu nhớ nhau vì đâu
Biết nói gì tình ta trót chia phôi khép tâm tư dành riêng mến một người ngày xanh ơi ngày xanh chết trong tim biết đâu mà tìm.

Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa khiến lòng tôi buồn buồn
Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau anh cài cành hoa tím
Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu dòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn để lại chuyện buồn vui.


[1] Theo bản do Phương Lam ca.

Những buồn vui cuộc đời nói sao cho cạn lời…

Kỉ niệm nào buồn [1]
Tác giả: Hoài An

Ngày đôi ta quen nhau tuổi còn thơ đi học chung cùng giờ nhặt hoa đem cho nhau ghim vào thơ đếm đầu tay mà chờ
Thời gian qua trôi mau không ngừng đâu mỗi mùa hoa phượng đầu tiếng ve kêu gợi sầu phút chia tay rầu rầu tiếc thương riêng mình biết hoặc tìm trong mắt nhau.

Rồi khi yêu thương đi vào tuổi xanh đất trời vui chuyện mình tình tôi mang tâm tư như tình anh ước vọng sao mộng thành
Ðừng cho nhau tương lai mau nhạt phai lữ hành trên đường dài cánh chim bay miệt mài mắt mi vương u hoài biết khi cho là mất cuộc đời ai giống ai.

Ai mang nhiều tha thiết thêm nhiều luyến tiếc mới thấy đậm đà bấy nhiêu
Khi đêm dài gối chiếc ôm mộng nuối tiếc mới thấy lòng càng mến yêu
Thà đừng quen biết lúc ban sơ để hồn vương vấn mãi trong mơ mong sao duyên kiếp đổ về nơi bến xưa như Ngưu Lang Chức Nữ vẫn đợi chờ trong gió mưa.

Tình yêu như muôn hoa nở ngày đêm sắc tỏa hương dịu hiền nhờ tay ai nâng niu cho đời hoa sắc đẹp hương mặn mà 
Dù nguyên do đâu duyên không thành đôi những buồn vui cuộc đời nói sao cho cạn lời nhớ thương lâu dần vợi giấu trong tim chuyện cũ gửi vào mây gió trôi.


[1] Theo bản do Duy Khánh và Hương Lan ca [cũng giống bản do Duy Khánh và Hà Thanh ca].

Cố nhân biền biệt còn nhớ nhau không...

Ba tháng tạ từ [1]
Tác giả: Thanh Sơn

Người ơi thấm thoát niên học hết rồi
Chúc đi cạn lời giây phút ly bôi
Ngày mai tan trường mình không chung lối thương nhau nhiều biết gửi về mô kỉ niệm cũ tan vào hư vô.
Cầm tay cố nén thương cảm nỗi sầu
Tiễn đưa bùi ngùi bốn mắt như nhau
Đời không bao giờ họp nhau mãi mãi thương yêu rồi nỡ đành biệt nhau để nhung nhớ muôn vạn ngày sau.

Thôi nhé từ đây cách xa trong đời vẫn buồn theo tháng ngày trôi nụ cười khô héo trên môi
Mỗi lần thấy phượng nở thêm xao xuyến bạn bè đâu chỉ ta một mình nỗi buồn này đành câm nín.

Rồi đây có những khi buồn não lòng
Cố nhân biền biệt còn nhớ nhau không
Ngoài kia hoa phượng rụng rơi tơi tả dư âm làm sống lại đời ta dù ngăn cách nhớ hoài ngày qua.


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.