Cảm ơn [1]
Tác giả: Trịnh Lâm Ngân
Này là cánh thư nghiêng nghiêng [2] nét chữ cô em học trò
Này là bánh chưng mẹ già tự tay gói gởi cho con
Này là áo len bao nhiêu đêm thâu em ngồi em đan
Nay em gởi ra tới chiến trường mang chút tình hậu phương thương mến.
Ngồi đọc lá thư đơn sơ tha thiết văn chương [3] học trò
Nhìn cặp bánh chưng mà lòng ngùi thương [4] mẹ già xa xôi
Mặc vào áo len sao như tôi nghe trong lòng chơi vơi [5]
Xuân đang về trên khắp đất trời nhưng tất cả xuân là ở đây.
Tôi xin cảm ơn người cảm ơn ai đã đem luyến thương nồng ấm đến với lính cảm ơn ai khi xuân về vui thật là vui không quên người sương gió phương trời âu yếm gởi tình đi muôn nơi.
Thật nhiều mến thương tâm tư tha thiết tôi xin gửi về
Gởi mẹ kính yêu vài lời của con chúc mừng năm nay
Và gởi đến em bao nhiêu yêu thương anh dành cho em
[2] Duy Quang: in [?]
[3] Duy Quang: thơm hương [“hương học trò” là hương gì?]
[4] Duy Quang: chợt thương [chữ “chợt” này làm hư câu này]
[5] Duy Quang: bâng khuâng tôi nghe trong hồn chơi vơi
[6] Duy Quang: nồng
[7] Lần đầu nghe bài này là do Duy Quang ca, giọng nghe thật êm đềm; nhưng rồi nghe Duy Khánh ca trong băng Duy Khánh hải ngoại số 2, do bạn Hải, mở cho nghe [lúc đó, bạn không thích vì cho rằng giọng Duy Khánh già quá nên cho tôi luôn; giờ thì, cũng già theo, nên chắc là thích] thì thích hơn [nghe có hồn hơn; bản cũ còn hay hơn nữa, giọng trẻ hơn, “êm” hơn].