26 thg 5, 2012

Tình quá tràn đầy làm lòng cảm thấy nghẹn lời...


Tạ tình [1]
Tác giả: Hoàng Thi Thơ

Từ kiếp nào ta ngỡ bơ vơ
Người ân tình ta ngỡ xa ta
Từ kiếp nào tình ngỡ tình sầu và lòng thì ngỡ lòng buồn
Lòng ngỡ lòng buồn vì lòng tìm mãi tình hồng
Tìm mãi tình hồng mà tình thì mãi mịt mùng
Ai đi tìm ai suốt đời
Ai đi tìm ai suốt đời

Tình yêu nào như đến trong mơ
Tình yêu nào êm ái như thơ
Tình yêu nào lòng cứ đợi chờ đợi chờ từng phút từng giờ
Từng phút từng giờ mà tình thì đến nào ngờ
Tình đến nào ngờ vì tình nào có hẹn giờ
Anh đi tìm em suốt đời
Anh đi tìm em suốt đời

Đời anh ngỡ chết theo ngày buồn
Buồn le lói thấy đâu niềm vui
Niềm vui đó xót xa đợi chờ
Giờ đã tới với tình em cho

Tình yêu này anh nhớ ơn em
Tình yêu này anh nhớ ơn thêm
Tình yêu này tình quá ngọt ngào và tình còn quá tràn đầy
Tình quá tràn đầy làm lòng cảm thấy nghẹn lời
Lòng thấy nghẹn lời vì tình hồng rực rỡ một trời
Anh tôn thờ em suốt đời
Anh tôn thờ em suốt đời

Tình yêu này tình yêu này tình yêu này anh nhớ ơn em.


[1] Theo bản do Trường Hải ca.

25 thg 5, 2012

Chua xót trong lòng rượu nồng uống mãi chưa say...


Xuân tha hương [1]
Tác giả: chưa biết


Lại một xuân nữa về đây nơi miền viễn xứ
Mùa xuân tha hương hắt hiu buồn nhớ quê nhà
Lang thang trên phố vắng cô đơn thương nhớ nhiều còn nhớ thương nào hơn
Tâm tư day dứt miên man buồn bâng khuâng buốt giá hồn bỏ ngõ

Đêm Paris thắp sáng hoa đèn soi bóng mình vội ngã trên tường xa
Đêm nay xuân đến tôi không nhà rưng rưng cho mắt lệ chan hòa

Ôm gối gục đầu ngâm sầu bên ly rượu cay
Chua xót trong lòng rượu nồng uống mãi chưa say
Xuân nay là mấy xuân sao mình còn nơi đây
Xuân nay là mấy xuân lưu đày mình không hay
Lang thang ngày tháng trôi qua mau

Còn tìm đâu nữa tình xuân mang nhiều thương mến
Tình xuân quê hương thiết tha nồng ấm chân thành
Mong sao cho bão tố qua mau cho nắng hồng rực sáng phương trời xưa
Cho xuân thôi hắt hiu u buồn cho ta vơi nỗi sầu cố hương






[1] Theo bản do Quốc Anh ca. Bài này nghe đã lâu, mãi hôm nay mới tìm lại được. Xin cám ơn những người đã đưa bài này lên mạng.

Ngày xưa có ngờ đâu rằng nay cách xa muôn trùng...


Gió cuốn mây bay [1]
Tác giả: Việt Phương [2]


Chiều nay trên lối về cô quạnh giọt buồn vương vấn áng mây bay
Về đâu cho gởi niềm tâm sự chất ngất bao năm rồi nhạt phai mái tóc bồng

Ngày xưa khi mỗi chiều tan trường hẹn hò dưới bóng lá me bay
Ngày xưa có ngờ đâu rằng nay cách xa muôn trùng tìm nhau những đêm dài

Em em có còn về ngõ xưa
Em em có còn còn từng đêm em đếm sao cho tình mình thương mảnh trăng khuyết che mây mờ

Chiều nay chua xót về kỷ niệm nghẹn ngào nhìn gió cuốn mây bay
Gọi em nghe gió gọi giông bão xé nát tan duyên mình dạt trôi theo tháng ngày



[1] Theo bản do Tuấn Vũ ca.

15 thg 5, 2012

Mưa như nước mắt đêm nào...


Mùa mưa đi qua [1]
Tác giả: Du Uyên

Tôi [2] dìu em về đường về nhà em qua phiến đá xanh xao 
Con đường buồn [3] hun hút mắt em sâu mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa Ngâu

Tôi dìu em về đường về nhà em mưa ướt lá trên cao 
Lưng đồi [4] buồn heo hút [5] gió kêu ca mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa 

Mưa tuôn trên đá khô mòn 
Mưa rơi trên bước em về 
Mưa như nước mắt đêm nào 
Mưa lem mất gót son rồi mưa ơi

Tôi dìu em về đường về nhà em mưa lất phất mưa bay
Con đường buồn hun hút đá xanh xao mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ trên cao




[1] Theo bản do Duy Khánh ca. Bản này lần đầu tiên nghe Tuấn Vũ ca, thích nhất, nhưng Tuấn Vũ  có mấy bản ca khác nhau, có bản hay, bản không hay lắm.
[2] Chế Linh, Tuấn Vũ: anh
[3] Mòn
[4] Con đường
[5] Hun hút

Lặng nhìn em bồi hồi thêm...


Đưa em vào hạ [1]
Tác giả: Trầm Tử Thiêng

Mùa hè năm nay anh sẽ đưa em rời phố chợ đôi ngày qua miền xa mà nghe rừng thiêng gọi lá tiếng nỉ tiếng non khi chiến trường nằm im thở khói đứa bé nhìn cha đang chờ giặc dưới giao thông hào

Tìm về xa xôi em sẽ thương những vùng đất lở sông bồi bạn bè em giờ đây người sương người gió chí cả trót mang nên chẳng cần về thăm trường cũ có đứa từ lâu nay vẫn còn đi biệt chưa về

Quê hương đâu nắng hạ cũng buồn nước sông ngăn đôi sơn hà còn gì em còn gì đâu
Mùa hạ qua mau đi nữa đi anh chí con đường quê hương mịt mùng thương những chiều nắng rọi bờ sông

Mùa hè năm nay anh sẽ ru em tròn giấc ngủ trên ngàn em nằm mê mà nghe niềm tâm sự réo trăm họ ước mơ mơ mái nhà chiều khói lửa ấm lứa tuổi tròn hai mươi tìm lại những đêm ân tình [2]

Mùa hè năm nay anh sẽ đưa em vòng khắp cả hý trường nghe người ca bài ca lời thương lời nhớ chén tiễn chén đưa cho rã rời một đêm hẹn ước dứt áo tìm vui nơi chiến trường có bạn có thù

Thương em đi gót nhẹ chân mềm bước trên quê hương điêu tàn lặng nhìn em bồi hồi thêm
Dù hạ qua mau anh vẫn đưa em cuối con đường quê hương bùn mềm thương những người giết giặc ngày đêm





[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Có bản Duy Khánh ca không có đoạn này

11 thg 5, 2012

Tu đi siết chặt mối tình thương...


TU ĐI, HÃY SỚM TU ĐI[1]

Tu đi cho cạn nỗi căm hờn
Tu để giảm lần sự bất nhơn
Tu để đệ huynh như ruột thịt
Tu đi, siết chặt mối tình thương!


...


Đức ĐÔNG PHƯƠNG CHƯỞNG QUẢN
Thiên Lý Đàn, 15-12 Giáp Thìn (17-01-1965)



[1] Chép theo ĐẠI ĐẠO VĂN UYỂN, Tập Nguyên - Nhâm Thìn 2012, NXB Tôn Giáo, tr. 5.



Một kiếp tạm than ôi quá ngắn...


QUA CẦU [1]

THI

Kiếp người gẫm lại có bao lâu
Vừa thấy tóc đen kế bạc đầu
Gối mỏi lưng dùn môi má hóp
Trăm năm thử hỏi sẽ về đâu?


BÀI
1.   Đâu phải chốn trần gian vĩnh cửu
      Của con người vạn hữu nhân sinh
      Rồi ra một kiếp thường tình
      Lo ăn lo ở quẩn quanh chưa rồi.

2.   Một kiếp tạm, than ôi quá ngắn
      Sự vui buồn ngày tháng biết bao
      Những điều đủ thiếu ra vào
      Thăng trầm bĩ thới ai nào biết đâu!

3.   Một hành khách qua cầu nhìn xuống
      Dòng nước trôi cuồn cuộn dưới chân
      Bóng người đáy nước dửng dưng
      Đây người đó bóng, ai chân ai tà?

4.   Nước yên lặng hiện ra bóng rõ
      Nước dợn xao xóa bỏ bóng hình
      Buồn lòng khách mới lặng thinh
      Bỏ đi thì hẳn bóng hình còn đâu!

5.   Sanh ở thế qua cầu thế tục
      Hiện nguyên hình mấy chục năm thôi
      Buồn vui đắc thất mấy hồi
      Bóng này in vết để đời bao lâu.

6.   Hay như khách qua cầu bóng mất
      Người đi rồi vật chất cùng đi
      Muôn năm để lại những gì
      Cho đời truyền tụng hoặc gì mỉa mai.

7.   Nương cõi tạm hằng ngày tu tánh
      Gội rửa lòng đức hạnh trau tria
      Sớm chiều sáng tối trưa khuya
      Một lòng chẳng đổi trau tria giữ gìn.

8.   Tập thánh tâm cho mình thánh thiện
      Để tập làm công chuyện Thánh Nhơn
      Trên đường đạo đức chen chơn
      Quay về chốn cũ phục huờn vị ngôi.

9.   Đừng buông thả theo đời giả tạm
      Bị cuốn lôi theo đám lợi danh
      Kiến bò miệng chậu quẩn quanh
      Suốt đời không khỏi cái vành chậu kia.

10. Hỡi ai Thánh triết ai kìa
      Đường xưa lối cũ mau về nghe chăng
      Con đường đạo đức lần phăng...

Đức VẠN HẠNH THIỀN SƯ
Minh Lý Thánh Hội, 22-7 Tân Hợi (11-9-1971) [2]




[1] Hôm nay đi thăm chú An Chi, được tặng một cuốn ĐẠI ĐẠO VĂN UYỂN. Đọc qua, thấy bài này hay quá, thật hợp với tâm tư mình.

[2] Chép theo ĐẠI ĐẠO VĂN UYỂN (khu vườn văn chương Đại Đạo [tức Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, thường gọi tắt đạo Cao Đài] - Tập Nguyên (thứ tự bốn tập là Nguyên, Hanh, Lợi, Trinh – mượn bốn đức của quẻ Càn) - Nhâm Thìn 2012, NXB Tôn Giáo, tr. 17-18.



Tòa thánh Tây Ninh





Thánh thất Bến Lức - Long An