13 thg 12, 2010

Nhắc chi chuyện đã qua...

Cho người tình lỡ [1]
Tác giả: Hoàng Nguyên

Khóc mà chi yêu thương qua rồi [2]
Than mà chi có ngăn được xót xa 
Tiếc mà chi những phút bên người
Thương mà chi nhắc chi chuyện đã qua
Anh giờ đây như là chim rã rời cánh biết bay phương trời nao
Em giờ đây như cành hoa trót tả tơi đón đưa ngọn gió nào.

Mình nào ngờ tình rơi như lá rơi ngày tình đầy vòng tay ôm quá lơi để giờ này một người khóc đêm thâu một người nén thương đau nghe mưa mà cúi đầu.

Thế là hết nước trôi qua cầu
Đã chìm sâu những tháng ngày đắm mê
Thôi đành quên những tiếng yêu đầu
Những lời yêu ấy nay đã quá xa
Nẻo đường cũ giăng đầy mưa khuất mù lối [3] khiến nên tình đành lỡ
Ta giờ đây như rừng thu nắng liệm với chiếc lá vàng cuối mùa.

Khóc mà chi yêu thương qua rồi
Than mà chi có ngăn được xót xa 
Tiếc mà chi những phút bên người
Thương mà chi nhắc chi chuyện đã qua.



[1] Theo bản do Chế Linh ca.
[2] Xưa đang thi Đại học môn Toán, hàng xóm kế trường mở bài này, cũng Chế Linh ca [không biết tốt hay là xấu đây?]. 
[3] Nghe như “khóc mụ lúi” [khóc vì... hổng có tiền]