Nhớ nhớ khi xưa non nước an lạc thái bình thái thái bình
Có cô Mỵ Nương tuổi xuân vừa lên đôi tám xinh tươi như hoa đẹp như tiên nga non Bồng giáng sinh non Bồng giáng sinh
Cho đến hôm kia bỗng thấy ra mặt hai chàng hai hai chàng
Tâu xin vua cha cầu hôn cùng cô công chúa
Hai ngươi tên chi hai ngươi tên chi tên gì nói mau tên gì nói mau
Ta tên Thủy Tinh thường hay làm mưa làm gió
Ta tên Sơn Tinh danh ta xưa nay vang lừng đó đây vang lừng đó đây
Khó nghĩ cho ta không biết phân xử thế nào thế thế nào
Mai ai nhanh chân thì được cầu hôn công chúa
Mai ta nhanh chân mai ta nhanh chân thỏa lòng ước mơ thỏa lòng ước mơ
Sáng sớm hôm sau đây đó hoa nở tưng bừng tưng tưng bừng
Sơn Tinh nhanh chân cầm tay nàng tiên mơ ước
Đem lên non cao đem lên non cao thỏa lòng ước mơ thỏa lòng ước mơ
Thủy Tinh đến sau đâu đó mọi việc an bài an an bài
Sơn Tinh mi ơi ngàn năm thù đây ta nhớ
Mỵ Nương em ơi thôi đành mất nương thôi đành mất nương [2]
[1] Nhớ khi còn ấu thơ (cuối những năm 1970), sống ở quê nhà Cần Đước, có vài lần vào những đêm trăng sáng, chúng tôi chơi trò ca hát, có hát bài này. Tuy điệu hát vẫn còn nhớ, nhưng lời lẽ thì không chắc lắm. Bài này chép lại trên mạng, chỉnh sửa theo ý mình.
[2] Nếu quan niệm rằng mục đích học lịch sử để yêu đất nước, ông cha thì bài hát có giá trị gấp bội nhiều bài học được dạy xưa nay, vốn dựa vào truyền thuyết cùng cách hiểu chủ quan của người soạn sách dạy sử.