4 thg 8, 2012

Trông con trong niềm hy vọng bao la...


Rồi hai mươi năm sau [1]
Tác giả: Trầm Tử Thiêng & Tấn An

Con ơi à ơi đây là giấc ngủ ban đầu mẹ ru con bên ngoài gió thổi Nam non
Hai mươi tuổi đời mẹ sinh con yêu dấu à ơi
Giấc mộng tuyệt vời giấc mộng là mộng hai mươi 

Bao nhiêu hưng vong đón đời thu vào tầm tay rồi con lớn khôn hai mươi tuổi đời như mẹ ngày nay  
Con vui lên đường à ơi 
Con say tiếng gọi dị thường như say giấc ngủ đêm này à ơi giấc ngủ trên tay

Con ơi à ơi đây là giấc ngủ ban đầu mẹ xa cha bên ngoài gió nổi thương ca 
Đêm soi trăng vàng mẹ ru con ngân tiếng tình tang 
Gói mộng trong đời giấc mộng ngày con hai mươi 

Hai mươi năm sau đón đợi thu vào tầm tay rồi con lớn khôn hai mươi tuổi đời như mẹ ngày nay 
Con vui lên đường à ơi 
Con say tiếng gọi dị thường len trong giấc ngủ đêm trường à ơi tiếng gọi quê hương

Con ơi à ơi me nhìn thân thể ngọc ngà mẹ trông con trong niềm hy vọng bao la 
Mây đen giăng trời à ơi đang ngóng chờ con 
Mong vào giấc ngủ giấc ngủ lộng ngàn kiêu sa 




[1] Theo bản do Thanh Tuyền ca

Thương con mẹ những tơi bời ruột gan...


Ru con [1]
Tác giả: Phạm Duy

Đêm khuya trăng tà mẹ ru con ngủ
À.. à.. ơi.. à... à..ơi

Ngoan ngoan con nhoẻn miệng cười [2]
Trông con mẹ tưởng như đời nở hoa
Sương nắng miền xa con ơi cha con sương nắng miền xa
Mong sao con trẻ quê nhà được vui

Ngoan ngoan con nhoẻn miệng cười
Thương con mẹ những tơi bời ruột gan
Giông tố lầm than con ơi nơi kia giông tố lầm than
Gây nên bao cảnh điêu tàn thảm thương

Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời giặc cướp có thương dân mình
À.. à.. ơi.. à... à..ơi

Trách ai uốn lưỡi cầu vinh
Bán quê hương nỡ quên tình nước non
À.. à.. ơi.. à... à..ơi



[1] Theo bản do Thái Thanh ca.
[2] Bài này lần đầu tiên nghe Tuấn Anh ca, rất hay, nhất là câu này, đầy ấn tượng.

Suốt một đời tảo TẦN gian nan lo cho con quên tháng ngày trôi...


Khóc mẹ [1]
Tác giả: Lam Phương

Đất trời này tạo thành thân ta ơn cưu mang tiếng khóc đầu môi
Mang thân trai chưa đền sông núi nay đã vội xa cách bùi ngùi

Suốt một đời tảo TẦN gian nan lo cho con quên tháng ngày trôi
Sao không cho gia tài gian dối để bây giờ không được ăn năn

Ôi hạnh phúc nửa đời
Tình duyên con xa vời vợi ở đây quê hương của người mùa đông rét mướt buồn thì vây quanh

Ôi thịt xương còn lại
Mẹ ơi con mơ một ngày nằm im trong cánh tay mẹ cho con đi vào trong giấc ngủ thiên thu

Cát bụi này mẹ vừa yên thân sau bao năm nước mắt chảy xuôi
Con ra đi trong giờ hấp hối để muôn đời thành kẻ vong ân [2]


[1] Theo bản do Thái Châu.
[2] Bản này lần đầu là nghe Tuấn Anh ca, thật hay, nhất là những lúc ngân.

Mẹ nuôi con dìu dắt nuông chìu...


Mẹ ơi [1]
Tác giả: chưa biết

Mẹ ơi mẹ đừng buồn chúng con ở đây vẫn nhớ mẹ hoài thương mẹ tình này nào vơi
Mẹ ơi mẹ ơi đừng buồn mẹ ơi

Mẹ ơi con hay rằng dưới ánh thùy dương mẹ sống chán chường thấy người mình nghèo mà thương
Mẹ ơi con biết rằng mẹ buồn vì nhớ thương con


Bên sông xanh lúa ruộng thân yêu mẹ nuôi con dìu dắt nuông chìu mẹ cho con yêu thương thật nhiều như lúa đồng phì nhiêu
Chiếc áo gấm dâng mẹ thân yêu qua sông thơm đẹp thắm mỹ miều con thương mẹ thương quê mình nghèo xin dâng mẹ mến yêu

Mẹ ơi mẹ đừng buồn chúng con ngày đêm vẫn nhớ mẹ hoài nhớ mẹ tình này nào nguôi
Mẹ ơi mẹ ơi đừng buồn mẹ ơi
Đất lạ xứ người nhìn đồi núi nước non mình đâu
Nhìn vừng dương tâm can càng đau
Xa quê rồi người nghệ sĩ trên đất người dù sống an vui vẫn buồn người ơi

Hướng về quê mẹ lòng lại dâng nhớ thương người ơi
Nhìn về xa băng qua ngàn khơi áng mây chiều gợi lòng ai nhớ thương hoài nào vơi
Mẹ ơi đừng buồn
Chúng con ở đây vẫn nhớ mẹ hoài.




[1] Theo bản do Duy Khánh ca [cũng chưa thấy ai ca bài này].

Chỉ bên mẹ là mùa xuân thôi...


Mùa xuân của mẹ [1]
Tác giả: Trịnh Lâm Ngân

Mẹ ơi hoa cúc hoa mai nở rồi
Giờ đây đời con đang còn lênh đênh
Đèo cao gió lộng ngày đêm bạt ngàn áo trận sờn vài bạc màu nhìn xuân về lòng buồn mênh mang

Ngày đi con hứa xuân sau sẽ về
Mà nay đã bao xuân rồi trôi qua
Giờ đây chắc mẹ già tóc bạc nhiều sớm chiều vườn rau vườn cà mẹ biết nhờ cậy vào tay ai

Đêm nay núi rừng gió nhẹ sang xuân thoáng mùi mai nở đâu đây nghe lòng lạc loài chơi vơi
Khi xưa nhớ ngày binh lửa chưa sang bếp hồng quây quần bên nhau nghe mẹ kể chuyện đời xưa

Mẹ ơi con hứa con sẽ trở về
Dù cho dù cho xuân đã đi qua
Dù cho én từng bầy bay về ngàn dẫu gì rồi con cũng về chỉ bên mẹ là mùa xuân thôi [2]




[1] Theo bản do Duy Khánh ca
[2] Bài này nghe Nhật Quang (lò Duy Khánh) ca thật là hay; còn bản này cho thấy Duy Khánh đã xuống sức, càng thương ông hơn.