Khóc
mẹ [1]
Tác
giả: Lam Phương
Đất
trời này tạo thành thân ta ơn cưu mang tiếng khóc đầu môi
Mang
thân trai chưa đền sông núi nay đã vội xa cách bùi ngùi
Suốt
một đời tảo TẦN gian nan lo cho con quên tháng ngày trôi
Sao
không cho gia tài gian dối để bây giờ không được ăn năn
Ôi
hạnh phúc nửa đời
Tình
duyên con xa vời vợi ở đây quê hương của người mùa đông rét mướt buồn thì vây
quanh
Ôi
thịt xương còn lại
Mẹ
ơi con mơ một ngày nằm im trong cánh tay mẹ cho con đi vào trong giấc ngủ thiên
thu
Cát
bụi này mẹ vừa yên thân sau bao năm nước mắt chảy xuôi
Con
ra đi trong giờ hấp hối để muôn đời thành kẻ vong ân [2]