22 thg 11, 2010

Tuổi học trò đã vượt khỏi tầm tay...

Tuổi học trò và mùa hạ


Mùa hạ đến rồi phượng đỏ trời xanh
Tuổi học trò thấy mình ngây ngô quá
Ngoài mái trường tất cả đều xa lạ
Nên mãi hoài tiếc nuối những ngày vui

Hoa phượng mong ai từng cánh ngậm ngùi
Tiếng nhạc của loài ve sầu da diết
Trang giấy trắng suốt một thời thân thiết
Dấu chân xưa ngày càng ở xa trường

Lưu bút ngày nào màu mực tím yêu thương
Từng dòng chữ nhắc về năm học cuối
Từ giã rồi còn đâu những buổi
Tan học về áo trắng ngập ngừng bay

Tuổi học trò đã vượt khỏi tầm tay
Nên mỗi năm có một mùa để nhớ
Khi hè về phượng tung cánh nở
Như mặt trời rực rỡ góc trường xưa 

[Hồ Thụy Mỹ Hạnh?] [1]

[1] Bài thơ này khi xưa tôi đọc được trên một tờ báo dùng làm bao bìa một quyển vở, chỉ nhớ mài mại cái tựa và tác giả, không dám chắc. Nội dung dựa vào link này và trí nhớ.