14 thg 7, 2011

Mang bao nhiêu tình thương chan chứa cho quê hương Việt Nam bất diệt...


Quê hương mời gọi [1]

Tác giả: Phạm Duy & Duy Quang

Anh có thấy hướng về Nam mây mù che phủ trong giấc ngủ vẫn triền miên lay ta mê mải bốn mùa
Nghe trong tim biển Đông sóng vỗ nơi chân mây đồng xanh lúa mạ những hàng dừa những hàng cau gợi ước mơ xưa

Anh có biết những đàn chim bay về đất tổ băng bốn biển vượt trùng khơi xin cho ta gởi mấy lời
Mang bao nhiêu tình thương chan chứa cho quê hương Việt Nam bất diệt đến bao người vẫn còn nuôi tình tự [2] quê hương

Ta nghe tiếng chim từng kêu vang là con chim cuốc [3] hay lòng ta than mà đắng cay chim có bầy cây có cội ta chẳng lẽ không nguồn sao anh

Ta nghe sóng vỗ bờ mênh mang là cơn sóng vỗ hay lòng ta mong từ suối con xuôi theo dòng ra nước rộng ta chẳng lẽ suốt đời lưu vong

Anh sẽ thấy gió mùa lên mây mù bay tỏa bao thống khổ sẽ vụt tan ta ra cơn ngủ mơ hồ
Qua đêm đen triền miên tăm tối ôi quê hương ngàn năm sáng ngời tiếng gọi mời vẫn ngày đêm gọi lũ con xa

Anh sẽ biết đến niềm vui ta về đất tổ theo gió thổi cưỡi ngàn [4] mây qua bao ngăn trở muôn trùng
Ta đưa nhau về quê hương cũ con sông xanh cầu sương điếm cỏ bứt gông xiềng xoá hờn căm dựng tình quê hương.



[1] Theo bản do Thanh Tuyền ca.
[2] Elvis Phương: hận tình [sửa “anh” thành “em”]
[3] Nhiều người đã nhầm lẫn con chim cuốc, hoặc viết “quốc” liên quan đến tích Thục Đế. Mời xem bài Từ "mèo hóa cáo" đến "gà hóa cuốc" của An Chi.
[4] Duy Quang: làn