14 thg 2, 2012

Biết gởi sầu về nơi mô...



Ai ra xứ Huế [1]
Tác giả: Duy Khánh [2]

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về núi Ngự [3] ai về là về sông Hương [4]
Nước sông Hương còn thương chưa cạn
Chim núi Ngự tìm bạn bay về
Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ lắm chi

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Vỹ Dạ ai về là về Nam Giao [5]
Dốc Nam Giao còn cao mong đợi
Trăng Vỹ Dạ còn gợi câu thề
Người tình quê ơi người tình quê có nhớ xin trở về

Chứ cầu Trường Tiền [6] sáu vài mười hai nhịp [7]
Thương nhau rồi xin kịp về mau
Kẻo rồi mai tê mà bóng xế qua cầu
Thì bạn còn thương bạn chứ biết gởi sầu về nơi mô

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Bến Ngự [8] ai về là về Văn Lâu [9]
Bến Văn Lâu còn sâu thương nhớ
Thuyền Bến Ngự còn đợi khách về
Người tình quê ơi người tình quê có nhớ xin trở về




[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Bài này như một bài thơ, đầy hồn Huế; mới thấy tài năng của Duy Khánh.
[3] Núi Ngự Bình.
[4] Hương Giang. Có người giải thích là do chảy qua huyện Hương Trà nên có tên. Thuyết này đáng tin hơn mấy thuyết kia.
[5] Khu vực có đàn Nam Giao.
[6] Các nhà nghiên cứu ở Huế đòi “trả lại tên cho em” vì người Huế đều gọi là Trường Tiền, chứ không phải Tràng Tiền.
[7] Đúng ra là sáu nhịp, mười hai vài.
[8] Khu vực gần ga Huế, bên bờ sông An Cựu. Địa danh này giờ gắn liền với cụ Phan Bội Châu (ông già Bến Ngự)
[9] Phu Văn Lâu.