27 thg 2, 2012

Nhỏ yêu ơi biết đâu mà tìm...


Huế xưa [1]
Tác giả: Châu Kỳ [2]

Tôi có người em sông Hương núi Ngự của lũy tre thôn Vỹ hiền từ của kinh thành cổ xưa thật xưa
Buổi trưa em che nón lá cá sông Hương liếc nhìn ngẩn ngơ lũ chim quyên ngất ngây từ xa [3]

Tôi sống độc thân trong căn phố nghèo bởi trót yêu nên nhớ thật nhiều bởi em là hạnh phúc tình yêu
Ở bên ni qua bên nớ cách con sông chuyến đò chẳng xa nhỏ sang thăm có tôi đợi chờ

Huế ơi không biết bây chừ tiếng ca nào vương bên mạn thuyền có ai chờ ai bên Trường Tiền không biết bây chừ nữ sinh còn mang nón bài thơ để trai xứ Huế mộng mơ
Huế ơi ta nhớ muôn đời bóng trăng hồ sen trong Hoàng Thành tiếng chuông từng đêm Thiên Mụ buồn ta nhớ muôn đời người con gái Huế quá xinh tóc mây ngang lưng trữ tình

Non nước thần kinh quê hương đất lành cả trái tim sông núi của mình cả linh hồn của dân hùng anh
Bởi đâu gây nên nông nỗi cánh chim bay giữa trời lẻ loi nhỏ tôi yêu khóc bao chừ nguôi

Tôi đã lạc em trong cơn biến động để tháng năm hai đứa lạnh lùng để đêm dài kẻ nhớ người mong
Khổ đau cao như mây tím phố năm xưa đã buồn buồn hơn nhỏ yêu ơi biết đâu mà tìm


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Có nguồn nói Lê Minh Bằng.
[3] Mượn thành ngữ "chim sa cá lặn" (trầm ngư lạc nhạn)

Muôn tiếng hát câu cười đang nhắn qua phương trời tìm mộng tàn phai...


Lá thư miền Trung [1]
Tác giả: Châu Kỳ

Miền Trung đẹp tươi đà [2] vương tình tôi 
Năm tháng trót qua rồi nhưng sắc hương khung đời [3] làm hồn thơ [4] yêu hoài

Rằng yêu trời thanh thùy dương càng xanh
Yêu khói ấm xây thành chim [5] bướm trao duyên lành người dựng lều tranh

Nha Trang sóng lơi khi Đà Lạt hoa tươi nghiêng màu bên suối 
Thêm [6] nước sông Hương nhuộm thắm đôi bờ tiếng hát [7] cô lái đò trìu mến [8] khoan hò

Miền Trung ngàn nơi còn bao niềm vui
Bao mái tóc buông dài bao cánh môi duyên cười càng đẹp lòng tôi

Hồn đang thầm mơ được thư nàng thơ 
Thư chép mối duyên hờ thương trách ai ơ thờ làm miền Trung mong chờ 

Miền Trung giờ đây hờn căm [9] đầy vơi 
Muôn tiếng hát câu cười đang nhắn qua phương trời tìm mộng tàn phai [10]

Nha Trang có vui khi Đà Lạt hoa tươi đang chờ tay hái 
Ven bến sông Hương tà áo hoa cà chiếc nón thơ trắng ngà còn lắm mặn mà

Thì sao người quên miền Trung đầy duyên
Non nước có êm đềm thư đã trao tâm hiền đừng phụ lòng em



[1] Theo bản do Hoàng Oanh ca.
[2] Đã (Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm/ Rượu Hồng Đào chưa nhắm đà say)
[3] Thanh Tuyền: không rời (Thanh Tuyền ca có một phần); Hương Lan: khung trời (Hương Lan cũng ca có một phần)
[4] Hương Lan: nguồn thơ
[5] Thanh Tuyền: hoa
[6] Thanh Tuyền: bên
[7] Thanh Tuyền: chiếc nón
[8] Thanh Tuyền: yêu mến?
[9] Thanh Tuyền, Hương Lan: tình yêu
[10] Thanh Tuyền: khung trời tìm mộng ngày qua; Hương Lan: khung trời tìm mộng ngày mai

23 thg 2, 2012

Buồn chi chuyện tình đôi lứa...


Bao giờ em quên [1]
Tác giả: Duy Khánh

Hỏi em rằng em ở ngoài ấy ra sao má xưa còn thắm còn thắm hoa đào mắt xưa còn xanh màu biếc nụ cười có đẹp trăng sao

Hỏi em rằng câu hò câu hát năm xưa có vang rộn tiếng rộn tiếng vui đùa hay là phòng không đêm vắng đi về mai nắng chiều mưa

Hương Giang thuyền không chỗ đậu Ngự Viên [2] có bướm hoa vàng hay là hài xưa in dấu đưa người đẹp ấy sang ngang

Ở nơi này bốn mùa nắng cháy em ơi gió lên ngập bốn ngập bốn phương trời lối xưa về xa hun hút mây chiều gọi nhớ chơi vơi

Mai đây đường ra xứ Huế cùng em thắp sáng hoa đèn buồn chi chuyện tình đôi lứa xin đừng bao giờ em quên

Em ơi ngày mai trở lại cùng em thắp sáng trăng nguyền còn đâu chuyện buồn đôi lứa duyên tình bao giờ em quên


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Xóm Ngự Viên.

Và người ơi xin chớ quên người ơi xin chớ quên...


Cơn mê chiều [1]
Tác giả: Nguyễn Minh Khôi

Chiều nay không có em mưa non cao về dưới ngàn 
Đàn con nay lớn khôn mang gươm đao vào xóm làng
Chiều nay không có em xác phơi trên mái lầu 
Một mình nghe buốt đau xuôi Nam Giao tìm bóng mình

Đường nội thành đền xưa ai tàn phá
Cầu Trường [2] Tiền bạc màu loang giòng máu 
Hương Giang ơi thuyền neo bến không người qua đò 
Một lần thôi nhưng còn mãi và chiều nay không có em đường phố cũ chân mềm 
Tôi là người khai hoang đi nhặt xác mình xác người cho ruộng đồng xanh màu cho nắng mới lên cao 
Và người ơi xin chớ quên người ơi xin chớ quên 

Chiều nay không có em tôi lang thang ngoài nội thành
Sầu đong đưa bước chân mưa bay bay nhìn phố buồn
Chiều nay không có em mắt môi quên nụ cười
Dài tay nghe xót xa tôi xin thôi làm kiếp người

Đường vào thành hàng cây trơ trụi lá 
Đồi Ngự Bình thịt xương khô sườn đá 
Kim Long [3] ơi bờ lau ngóng chuông chùa tắt rồi 
Một lần thôi nhưng còn mãi và chiều nay không có em đường phố chẳng lên đèn 
Tôi là người trong đêm mang ngọn đuốc về nội thành xin làm người soi đường đi xóa hết đau thương 
Và người ơi xin chớ quên người ơi xin chớ quên



[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Thái Thanh: Tràng (đúng là giọng Bắc!)
[3] Địa danh nằm phía chùa Thiên Mụ, nổi tiếng qua giai thoại liên quan vua Thành Thái (Kim Long có gái mỹ miều, trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi)

Tình đã xa gió mưa u hoài mắt lệ ngắn dài...


Mưa trên phố Huế [1]
Tác giả: Minh Kỳ [2]

Chiều nay mưa trên phố Huế kiếp giang hồ không bến đợi mà mưa sao vẫn rơi rơi hoài cho lòng nhớ ai
Ngày chia tay hôm nao còn đây nước trên sông Hương còn đầy tình đã xa gió mưa u hoài mắt lệ ngắn dài

Chiều mưa trên kinh đô Huế tiếng mưa còn vương kỷ niệm ngày quen nhau dưới chân Thiên Mụ [3] anh còn nhớ không
Chợ Ðông Ba [4] khi mình qua lá me bay bay là đà chiều thiết tha có anh bên mình mà ngờ hôm qua

Hò ơi ơi hò
Chiều mưa phố buồn
Chiều mưa phố xưa u buồn có ai mong đợi một người biền biệt nơi mô để nhớ với thương một người

Chiều nay mưa trên phố Huế biết ai đã quên ai rồi hạt mưa rơi vẫn rơi rơi đều cho lòng u hoài
Ngày xưa mưa rơi thì sao răng chừ [5] nghe mưa lại buồn vì tiếng mưa tiếng mưa trong lòng làm mình cô đơn


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Phổ thơ Tôn Nữ Hỷ Khương.
[3] Một ngôi chùa nổi tiếng bậc nhất ở Huế.
[4] Ngôi chợ nổi tiếng ở Huế, gần cầu Trường Tiền.
[5] Làm sao bây giờ [Từ điển tiếng Huế, Bùi Minh Đức], ở đây phải hiểu là “tại sao bây giờ”

14 thg 2, 2012

Bằng thương bằng nhớ giữa từng canh khuya...



Hỏi Huế có thương không [1]
Tác giả: Trầm Tử Thiêng

Hỏi Huế có thương không [2] từ độ chim muông xa rừng khuất lối âm u trời mộng chừ ở bên ni [3] thương mong 
Mẹ bên tê [4] ôm chặt quê nghèo áo mòn vai xuôi ngược chưa hè đã vội lo đông

Bao năm bên ni không về nghe lòng vẫn ở bên tê nghe đời vẫn ở tê
Bằng thương bằng nhớ giữa từng canh khuya
Vì ai chi mô răng rứa [5] tình ta đoạn ruột chưa lìa

Hỏi Huế có thương không hỏi thời yên vui xa mờ có áo bay như đường mộng chiều về đua mây trên không
Khuya Nam Giao sương đọng chuông chùa nối [6] tình sông An Cựu bốn mùa nắng đục mưa trong [7]

Hỏi Huế có thương không hỏi dòng sông Hương thơ mộng nước có xuôi ghe về cùng chở tình trong hơi Nam xuân 
Hay em tôi hiu quạnh bên cầu tóc dài che áo mỏng qua mười hai nhịp [8] long đong 

Bao năm bên ni không về nghe lòng vẫn ở bên tê nghe đời vẫn ở tê
Bằng thương bằng nhớ giữa từng canh khuya
Vì ai chi mô răng rứa tình ta đoạn ruột chưa lìa

Hỏi Huế có thương không hỏi thời yên vui xa mờ có áo bay như đường mộng chiều về đua mây trên không
Khuya Nam Giao sương đọng chuông chùa nối tình sông An Cựu bốn mùa nắng đục mưa trong



[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Nghe xong bài này thì phải hỏi là mình có thương Huế hay không.
[3] Bên này [Từ điển tiếng Huế, Bùi Minh Đức, NXB Văn học]
[4] Bên kia
[5] Tương ứng: gì, đâu, sao, thế
[6] Không biết là “nỗi” hay “nối”
[7] Núi Ngự Bình trước tròn sau méo/ Sông An Cựu nắng đục mưa trong
[8] Ý chỉ cầu Trường Tiền.

Biết gởi sầu về nơi mô...



Ai ra xứ Huế [1]
Tác giả: Duy Khánh [2]

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về núi Ngự [3] ai về là về sông Hương [4]
Nước sông Hương còn thương chưa cạn
Chim núi Ngự tìm bạn bay về
Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ lắm chi

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Vỹ Dạ ai về là về Nam Giao [5]
Dốc Nam Giao còn cao mong đợi
Trăng Vỹ Dạ còn gợi câu thề
Người tình quê ơi người tình quê có nhớ xin trở về

Chứ cầu Trường Tiền [6] sáu vài mười hai nhịp [7]
Thương nhau rồi xin kịp về mau
Kẻo rồi mai tê mà bóng xế qua cầu
Thì bạn còn thương bạn chứ biết gởi sầu về nơi mô

Ai ra xứ Huế thì ra
Ai về là về Bến Ngự [8] ai về là về Văn Lâu [9]
Bến Văn Lâu còn sâu thương nhớ
Thuyền Bến Ngự còn đợi khách về
Người tình quê ơi người tình quê có nhớ xin trở về




[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Bài này như một bài thơ, đầy hồn Huế; mới thấy tài năng của Duy Khánh.
[3] Núi Ngự Bình.
[4] Hương Giang. Có người giải thích là do chảy qua huyện Hương Trà nên có tên. Thuyết này đáng tin hơn mấy thuyết kia.
[5] Khu vực có đàn Nam Giao.
[6] Các nhà nghiên cứu ở Huế đòi “trả lại tên cho em” vì người Huế đều gọi là Trường Tiền, chứ không phải Tràng Tiền.
[7] Đúng ra là sáu nhịp, mười hai vài.
[8] Khu vực gần ga Huế, bên bờ sông An Cựu. Địa danh này giờ gắn liền với cụ Phan Bội Châu (ông già Bến Ngự)
[9] Phu Văn Lâu. 

Gởi trọn tình ta về Huế thương yêu...


Huế tình yêu của tôi [1]
Tác giả: Trương Tuyết Mai [2]

Đã đôi lần đến với Huế mộng mơ 
Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt 
Vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được
Nét dịu dàng pha lẫn mà trầm tư
Tình yêu từ chiếc nón bài thơ từ giọng nói âm trầm sâu mà lắng lạ 

Ơi Huế của ta ta có Huế tự hào
Vượt qua phong ba Huế đất nước anh hùng 
Cả nước yêu thương ôm Huế vào lòng 
Sẻ chia đắng cay gian khổ mặn nồng

Ơi Huế của ta ta có Huế ngọt ngào
Rộn vang tiếng ca Huế khúc hát thanh bình 
Nặng lòng với Huế xin hát tặng bài ca
Gởi trọn tình ta về Huế thương yêu


[1] Theo bản do Duy Khánh ca.
[2] Phổ thơ Đỗ Thị Thanh Bình (họ của mình!).